TT - “Anh không phải là một thằng nghiện rượu”, tôi thường hét lên câu này mỗi khi bị bạn gái chỉ trích tội say xỉn. Dù ba tôi nghiện rượu nặng, phá tan hoang cửa nhà sau những cơn say, dù ai cũng bảo “con nhà tông không giống lông cũng giống cánh”, tôi không bao giờ muốn giống ba, ít ra về khoản hơi men.
Thế mà không biết bao nhiêu lần tôi làm khổ bạn gái vì rượu. Lần thứ nhất tôi đưa nàng về nhà ra mắt, anh em mỗi người mời một ly chúc mừng. Kết quả là lúc chở nàng về, tôi cho nàng đo đất hai lần. Lần thứ hai, nàng đi làm ở một triển lãm vài ngày, tôi đi nhậu cùng đám bạn. Hôm đó tôi say khướt, tự dưng ghen tuông, gọi điện cho nàng quậy một trận... Tôi tưởng nàng sẽ không bao giờ tha thứ cho tôi, nhưng chắc nhờ cái mặt quá “thảm” cùng cái miệng khá ngọt của tôi, nàng cũng xiêu lòng cho tôi thêm một cơ hội nếu như tôi thề bỏ rượu từ đây.
Kỳ thực tôi không thích uống rượu, tửu lượng cũng thấp. Bạn tôi nói: “Vậy thì mày càng phải uống thường xuyên hơn, có vậy mới không say, nó hết lý do nhằn mày”. Thế là đẻ ra lần thứ ba, lúc đó quá nửa đêm, nàng đang ngủ nên không nghe máy. Trong lúc say tôi nghĩ là nàng làm cao. Thế là điên lên, tôi bấm số điện thoại bàn nhà nàng, lôi cả nhà nàng dậy. Nàng rút dây điện thoại bàn, rồi nhắn tin đòi chia tay. Lại năn nỉ, hứa hẹn, lại xiêu lòng. Cứ như vậy tới giờ là lần thứ n...
Trong hai năm yêu nhau, chỉ vì rượu bia mà biết bao lần xảy ra chiến tranh giữa hai đứa, tôi tự đánh mất hình ảnh của mình trước nàng. Nhưng công việc và những mối quan hệ xã hội luôn biến tôi thành “con ma men nhà họ hứa”. Tôi phải làm gì đây? Chia tay cho nàng bớt khổ? Nếu gia đình nàng biết về ba tôi, cả những “thành tích” của tôi, chắc chắn họ sẽ không bao giờ giao con gái cưng cho tôi. Tôi không thể chia tay vì quá yêu nàng.
Còn bỏ nhậu? Có thể trốn được vài lần chứ không thể trốn cả đời. “Đàn bà xây dựng quan hệ bằng cái miệng, đàn ông xây dựng quan hệ bằng bàn nhậu”, tôi chưa đủ bản lĩnh để thay đổi tiền lệ đó. Bây giờ, tôi vẫn là một kẻ thảm thương vì luôn gục ngã trên bàn nhậu đầu tiên, và chuyên “hứa lèo” với người mà mình rất yêu thương. Tôi thấy mình hình như ngày càng giống ba...
Nam Le Bao tuoitre.com.vn
Thế mà không biết bao nhiêu lần tôi làm khổ bạn gái vì rượu. Lần thứ nhất tôi đưa nàng về nhà ra mắt, anh em mỗi người mời một ly chúc mừng. Kết quả là lúc chở nàng về, tôi cho nàng đo đất hai lần. Lần thứ hai, nàng đi làm ở một triển lãm vài ngày, tôi đi nhậu cùng đám bạn. Hôm đó tôi say khướt, tự dưng ghen tuông, gọi điện cho nàng quậy một trận... Tôi tưởng nàng sẽ không bao giờ tha thứ cho tôi, nhưng chắc nhờ cái mặt quá “thảm” cùng cái miệng khá ngọt của tôi, nàng cũng xiêu lòng cho tôi thêm một cơ hội nếu như tôi thề bỏ rượu từ đây.
Kỳ thực tôi không thích uống rượu, tửu lượng cũng thấp. Bạn tôi nói: “Vậy thì mày càng phải uống thường xuyên hơn, có vậy mới không say, nó hết lý do nhằn mày”. Thế là đẻ ra lần thứ ba, lúc đó quá nửa đêm, nàng đang ngủ nên không nghe máy. Trong lúc say tôi nghĩ là nàng làm cao. Thế là điên lên, tôi bấm số điện thoại bàn nhà nàng, lôi cả nhà nàng dậy. Nàng rút dây điện thoại bàn, rồi nhắn tin đòi chia tay. Lại năn nỉ, hứa hẹn, lại xiêu lòng. Cứ như vậy tới giờ là lần thứ n...
Trong hai năm yêu nhau, chỉ vì rượu bia mà biết bao lần xảy ra chiến tranh giữa hai đứa, tôi tự đánh mất hình ảnh của mình trước nàng. Nhưng công việc và những mối quan hệ xã hội luôn biến tôi thành “con ma men nhà họ hứa”. Tôi phải làm gì đây? Chia tay cho nàng bớt khổ? Nếu gia đình nàng biết về ba tôi, cả những “thành tích” của tôi, chắc chắn họ sẽ không bao giờ giao con gái cưng cho tôi. Tôi không thể chia tay vì quá yêu nàng.
Còn bỏ nhậu? Có thể trốn được vài lần chứ không thể trốn cả đời. “Đàn bà xây dựng quan hệ bằng cái miệng, đàn ông xây dựng quan hệ bằng bàn nhậu”, tôi chưa đủ bản lĩnh để thay đổi tiền lệ đó. Bây giờ, tôi vẫn là một kẻ thảm thương vì luôn gục ngã trên bàn nhậu đầu tiên, và chuyên “hứa lèo” với người mà mình rất yêu thương. Tôi thấy mình hình như ngày càng giống ba...
Nam Le Bao tuoitre.com.vn